Trước kia, hắn chỉ là một thiếu niên không bằng một tên ăn mày, quần áo lam lũ, mặt mũi bẩn thỉu. Hắn biết thân phận của mình, ba bữa ăn cũng không khí, thân phận thấp kém. Hắn không khuất phục vận mệnh, không cam lòng làm một người như vậy cả đời. Hắn hy vọng có một ngày hắn có thể mặc áo gấm, ăn cơm ngọc, có thể vung tiền như rác, lạnh nhạt đối mặt với đám quyền quý, hãnh diện nhìn đám người bình thường.Rốt cuộc có một ngày hắn đã làm được. Hắn trở thành một sát thủ xuất sắc nhất. Mạng sống cứ thế biết mất trong ánh mắt lạnh lùng của hắn. Đóa hoa máu diễm lệ ở trong mắt hắn vô cùng xinh đẹp. Hắn cũng không làm cho những đóa hoa máu đó rơi vào quần áo của mình, cũng không làm cho bất cứ kẻ nào làm bẩn quần áo của hắn. Hắn thích quần áo màu trắng, hắn thích sự tinh khiết. Hắn từng hy vọng có thể có một ngày sống ở một nơi đầy tuyết. Hắn cũng hy vọng có một ngày, khi hắn phải chết có thể chôn mình trong tuyết trắng. Màu trắng trong mắt hắn rất cao quý và thuần khiết, không nhiễm bụi trần. hắn đã không cách nào thay đổi sự dơ bẩn và đáng ghê tởm trong nội tâm của hắn, hắn chỉ có thể thay đổi bằng quần áo trên người.Kiếp sống sát thủ mười năm, trái tim hắn dần dần trở nên cô độc. Đến một ngày, hắn phát hiện ra rằng người hắn tôn kính nhất là sư phụ hòa ái của hắn lại chỉ coi hắn như một công cụ giết người. Bạch Y Lâu hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248501/quyen-10-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.