Hoa Nhược Hư nhẹ nhàng vuốt ve làn da trắng xinh của Hoa Ngọc Loan, sau cuộc quấn quýt Hoa Ngọc Loan trở nên ngoan ngoan nằm trong lòng Hoa Nhược Hư, nàng lúc này tựa hồ rất yếu đuối.“ Sư tỷ.” Hoa Nhược Hư nhẹ nhàng hôn lên hai má nàng, âu yếm gọi một tiếng.“ Đừng ồn mà, ta muốn ngủ.” Hoa Ngọc Loan nũng nịu.“ Sư tỷ, tỷ biết không? Ta thật sự rất lo lắng, sợ tỷ không để ý tới ta.” Hoa Nhược Hư thì thào.“ Ngủ đi, có chuyện gì ngay mai nói.” Hoa Ngọc Loan nói, sắc mặt có chút biến đổi, bất quá Hoa Nhược Hư không hề phát hiện, hắn ôm lấy thân thể mềm mại của nàng mà trong lòng tràng ngập cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc.Ánh sáng bình minh những ngày đầu đông len lõi theo khe hở cửa sổ rọi vào trong phòng, Hoa Ngọc Loan lặng lặng ngồi trước gương, trên mặt hơi ửng hồng. Hoa Nhược Hư đã tỉnh lại, tay hắn mò mẫm chỉ thấy khoảng không nên trong lòng quýnh quáng ngồi dậy, ngay sau đó lại si ngốc nhìn bóng lưng động lòng người của Hoa Ngọc Loan.Hắn nhẹ nhàng mặc quần áo rời khỏi giường, lặng lẽ bước tới sau lưng ôm lấy thân thể nàng.“ Cha đang ở thư phòng chờ ngươi, mau ăn điểm tâm rồi đi đi.” Hoa Ngọc Loan ôn nhu nói, nàng từ sớm đã bị bảo bối muội muội của mình đánh thức, bất quá Hoa Nhược Hư tựa hồ lại cảm thấy rất an toàn khi ở khuê phòng Hoa Ngọc Loan nên một chút phản ứng cũng không có, Hoa Ngọc Loan cũng không làm hắn kinh động.“ Tham kiến sư phụ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248410/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.