“Các vị đều đến tìm tại hạ sao?” Hoa Nhược Hư xoay người lại, có chút cười khổ. Phía trước hắn là một hàng năm người, cả thảy đều phục sức đạo trang, tuổi ước chừng ba mươi, có bốn kẻ tay đã đặt trên chuôi kiếm, hặm hực như muốn lao đến.“Hoa Nhược Hư, nếu ngươi thúc thủ chịu trói vào lúc này, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng.” Đạo sĩ mặt dài ở giữa lên tiếng, ngữ khí có phần phách lối.“Không biết mấy vị đạo trưởng đây xưng hô như thế nào? Có phải đều đến từ Võ Đang?” Hoa Nhược Hư lạnh nhạt nói, xem cách ăn mặc của bọn họ so với cách ăn mặc của Võ Đang có chút giống nhau, cho nên hắn phỏng đoán như thế.“Hoa Nhược Hư, xem như ngươi cũng hiểu biết, mấy vị đạo gia ta đây chính là đệ tử của Võ Đang. Võ Đang Ngũ Kiếm mà mọi người xưng tụng chính là chúng ta, ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi.” Vẫn là người vừa mới nói kia lên tiếng.Hoa Nhược Hư trong lòng thầm buồn cười, trông hình dáng của mấy kẻ này chẳng có vẻ gì là võ lâm cao thủ. Cái gì mà Võ Đang Ngũ Kiếm chứ, đoán chừng là do bọn họ tự phong cho mình mà thôi, ít nhất là đến giờ hắn chưa từng nghe qua lần nào.Hoa Nhược Hư bất đắc dĩ lắc đầu, sải bước qua bên cạnh mấy người kia bỏ đi, hắn không muốn dây dưa cùng bọn họ.“Hoa Nhược Hư, ngươi đứng lại cho ta!” đạo sĩ mặt dài kia tựa hồ không ngờ Hoa Nhược Hư lại bỏ đi như vậy, sau thoáng ngẩn người liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248399/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.