Hoa Nhược Hư trong lòng trở nên mờ mịt, hắn không biết bây giờ nên đi đâu, Thanh tỷ không có tin tức gì, Tiểu Tuyết cũng chưa biết sống chết ra sao, đến nơi nào không rõ. Hắn muốn đi tìm bọn họ, nhưng lại không biết làm cách nào để tìm; đang lúc lang thang trên đường, đột nhiên nghe tiếng chuông từ xa vọng đến.Bạch Mã tự được khách hành hương viếng thăm liên miên không dứt, có thể nói là hương hỏa thịnh vượng. Hoa Nhược Hư trong lúc vô ý đi đến nơi này, thôi thì cũng bước vào trong, lòng hắn thầm cầu phúc cho Thanh tỷ cùng Tiểu Tuyết, chỉ mong các nàng có thể bình an vô sự.“Thật không ngờ Hoa công tử cũng tới nơi này!” Một âm thanh dễ nghe của nữ nhân vang lên bên tai, Hoa Nhược Hư bất đắc dĩ quay đầu lại thì trông thấy một thiếu nữ mỹ lệ đang đứng cách đó không xa.“Diệp cô nương có thể đến, tại hạ lại không thể đến sao ?” Hoa Nhược Hư cười nhạt, nguyên lại nữ nhân ấy chính là Diệp Vũ Ảnh mà không lâu trước đây hắn đã gặp qua, chỉ là bây giờ lại không thấy hai người Phương Hiệp và Phong Quá Vân bên cạnh nàng.“Người tin Phật lòng nên từ bi, dạ phải thương người, không biết Hoa công tử có nghĩ như vậy không ?” Diệp Vũ Ảnh môi đào hé mở, chậm rãi nói.“Nếu Phật thật sự có thể cứu thế nhân, giúp thế nhân luôn bình an, chắc cũng không có ai đến khẩn cầu nữa đâu.” Hoa Nhược Hư nhạt giọng nói, “Tại hạ có việc, xin cáo từ đi trước.”Hắn chậm rãi rời khỏi Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248393/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.