"Hoa huynh đệ, tối qua ngủ ngon chứ?" Hoa Phi Hoa cười nói khi nhìn thấy quầng mắt thâm đen và con ngươi đầy gân máu của Nhược Hư. Nhìn bộ dạng này, ai cũng hiểu là tối qua hắn không ngủ được, nhưng chỉ có mỗi Hoa Phi Hoa là dám hỏi thẳng ra.Nhược Hư miễn cưỡng mỉm cười, im lặng không nói gì.“Mau lên đường thôi! Nói nhảm nhiều thế làm gì!” Giang Thanh Nguyệt trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa."Thế chẳng phải là bênh vực cho hắn sao?" Hoa Phi Hoa kêu lên một tiếng.Giang Thanh Nguyệt không quan tâm đến thái độ của Hoa Phi Hoa nữa, nàng đưa cánh tay ngọc ngà ra đỡ lấy Nhược Hư. Ôn giọng nói: “Ta đỡ ngươi, phía trước không xa có một thành nhỏ, đến đó rồi tạm nghỉ một chốc.”“Đa tạ Thanh tỷ” Nhược Hư nhẹ giọng nói.“Ta cũng không đi được, không ai giúp ta sao?” Hoa Phi Hoa nói một cách bất mãn.“Hoa đại ca à, có cần ta giúp huynh không?” Hàm Tuyết yêu kiều nói.“Không, không cần đâu! Tiểu Tuyết, hay là cô qua giúp Hoa huynh đệ đi.” Hoa Phi Hoa vội lắc đầu quầy quậy, hắn vừa nhìn đã biết Hàm Tuyết hiện đang bực bội trong lòng, chính là muốn tìm người để trút giận, hắn chẳng dại dột trở thành con dê thế mạng làm gì.“Hừ!” Hàm Tuyết trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa rồi vội vàng sải bước để đuổi kịp Nhược Hư.Nửa canh giờ sau, cả đoàn sáu người đã vào đến một khách điếm.“Biểu tỷ, các người chuẩn bị đi đâu vậy?” Hoa Phi Hoa hỏi."Chúng ta cũng chưa biết phải đi đâu, nếu như Giang tiểu thư không có ý kiến gì, thì chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/106239/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.