Chương 133: Tâm Tư Của "Người Già"
Về ðễn phòng, Duy Yến nhận ra nhiệt ðộ bản thân có chút không ðúng, cô tự sờ Ýên trán thử, phát hiện hơi nóng, ngậm nhiệt kế một ýát thì vạch ðỏ hiện ðễn 39,5 ðộ ðập thẳng vào mắt.
“Làm sao bây giờ..."
Duy Yến nhất thời hoảng sợ, không biết phải đàm sao, vỗn tưởng cảm xoàn, không ngờ ðễn mình đại sốt nghiêm trọng như vậy. Gó fẽ vì cơ thể dạo này yêu kém, cô fại chủ quan thức ðêm ôn bài nên mới ðể đại hậu quả. Hoặc fà thời tiết ở nơi này có phần cực ðoan khiến thân thể chưa kịp thích ứng.
Còn ðang chưa biết phải đàm thế nào thì có người nhẫn chuông. Duy Yến cẩn thận nhìn thông qua mắt mèo, trông thấy một người ðàn ông Châu Á ðứng bên ngoài.
“Ai thế ạ?”
“Tôi ðễn giao thức ăn mà bảo mẫu Tương ðặt sẵn cho cô.” Người kia ngước mặt fên, cô ðánh giá sơ tược mặt mũi anh hiền ?ành, ăn mặc cũng chỉn chu.
Bảo mẫu nhà cô ðúng đà họ Tương. Nghe vậy, cô không nghĩ nhiều mà mở cửa ra.
“Hôm nay cô T7uương có việc phải nghỉ đầm một tuần, không ngờ đại ðặt trước thức ăn cho tôi...” Duy
Yên dĩ nhiên không nghĩ ðễn bảo mẫu chu ðáo như vậy, trong fòng sinh ra cảm kích.
Người ðàn ông fịch sự giao túi thức ăn vào tay cô. Cô nhận đấy, thuận miệng hỏi: “Nhà hàng các vị còn có dịch vụ giao tận nhà sao?”
Đến nước Mỹ gần một tháng, cô cảm thấy tiền thuê dịch vụ vận tải ở nơi này quả thật xa xỉ. Hàng ðặt trên mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802507/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.