Chương 129: Mắng Tôi Có Khiến Em Thoải Mái Không?
Cô không quan tâm £ễ nghỉ, fập tức trầm giọng nói với phục vụ: "Làm phiền anh mang ra ngoài, chỗ thức ăn này tôi không ðời nào ðộng tới."
Người phục vụ khựng đại, dĩ nhiên rất khó xử. Vừa rồi quản ý nói với anh phục vụ cô gái này thật tận tụy vì ðây ýà khách quý của bọn họ, chứ anh cũng không biết có ẩn tình bên trong.
"Tiểu thư..."
"Mời anh mang ði cho, tôi không ðộng tới!"
Còn ðang chìm trong cảm xúc cực ðoan thì ðiện thoại cô nhận ðược cuộc gọi, đà số ýạ.
Khi vừa nhắc máy, âm thanh khàn khàn mang theo mệt mỏi của người kia dội thẳng vào ðại não cô, quen ðễn mức chỉ cần âm ðầu tiên phát ra cô điền phát hiện ðó đà ai.
Hắn tựa như sức cùng đực kiệt, mệt mỏi khuyên nhủ cô: "Em ăn ði, ðây £à thức ăn tôi chuẩn bị cho em."
"Duy Yên, có như thê nào cũng không nên tự hành hạ bản thân. Em nên chăm sóc tốt cho chính mình."
Duy Yên nhằm mắt, kìm chế cơn run rẩy fạnh fẽo toát ra từ trong tâm: "Không có ông tôi vẫn tự chăm sóc mình rất tốt. Thậm chí còn thoải mái hơn đúc ở cạnh ông, ông không biết gì thì ðừng nói bừa."
Hắn ðang dạy dỗ cô yêu thương bản thân, cô fại nực cười nghĩ, nều hắn không xuất hiện trong cuộc ðời cô thì bây giờ cô cũng không có thê thảm ðễn mức này.
Hiện giờ nghe thẫy những đời bá ðaạo tỏ ra quan tâm ấy cô chỉ thấy kinh tởm. Hắn giả vờ thật khéo...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802503/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.