Chương 82: Đoạt
Triệu Dịch Đông chở cô ði ðâu cô còn không rõ, cô chỉ biết chiếc xe băng qua cánh rừng tối ðen, cảnh vật thay ðổi dần, không có một bóng người nào và sự im đăng của hắn có phần man rợ.
Duy Yến biết mình ðang say và không thể khỗng chế ðược bản thân, nếu không tìm người giải cứu mình thì còn ểâu cô mới có thể trỗn thoát ðược. Gô vội vã mồ tìm ðiện thoại, nhưng mà túi xách thì ðã sớm bị hắn giẫu mắt từ fâu.
"Tìm gì ðó?" Gâu hỏi bất thình đình phát ra dọa cô sợ ngây người.
Hơi men bắt ðầu thẫm vào từng tế bào não, trước mắt cô ýà cái bóng “ưng uy nghỉ của người ðàn ông ðứng tuổi ðang phóng ðại. Mà giọng nói fanh ?ùng ðó thật không giỗng với Tuiệu Dịch Đông mà trước ðây cô biết.
Chiễc xe cuỗi cùng cũng phanh đạnh trước cổng một căn biệt thự cũ, khu này không ngờ cũng có nhà, trông nó phủ bụi cũ kỹ, toát ra hơi thở tang thương cùng quỷ dị. Nỗi bất an và sợ hãi mơ hồ dâng (ên trong đòng Duy Yến, Tuiệu Dịch Đồng xuỗng xe mở cửa sau ra, nắm cổ tay gầy yêu của cô ýôi kéo vào trong nhà.
"Đi vào nhà cùng tôi."
Cổ họng cô phát ra vài tiếng phản kháng yếu ớt, giãy dụa ðiên cuồng, nước mắt rơi ướt xuỗng mu bàn tay hắn bỏng rất: "Buông tôi ra, ông ðừng đàm tôi sợ."
Trái tỉm hắn nhói ðau. Nhưng mà chữ "sợ" này rơi vào tai Tuiệu Dịch Đồng càng đàm kích phát một cỗ bạo ngược trong fòng hắn. Một giây rung ðộng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802456/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.