Chương 55: Đau Đến Nát Lòng
Đến giờ phút này, Duy Yến chỉ có thể che miệng ðể bản thân không phát ra tiếng nức nở. Hai tin nhắn của cô nhắn từ tối vẫn chưa thấy trả đời, mà Cẩm Mịch vừa gọi ba hồi chuông ðã bắt máy.
“Dịch Đồng, thứ bảy tuần sau ðễn sân øoff ở Bắc Hạ nhé. Bỗ mẹ em cũng đâu rồi chưa Ýên sân, họ muỗn thử tài của anh ðấy."
“Ừ, em cứ sắp xếp tùy ý. Dù sao hôm ấy tôi cũng rảnh cả ngày.”
Cầm Mịch nhướng mắt nhìn Đằng Duy Yến: “Thứ bảy cũng đà ngày các bạn trẻ thi ðại học, nhà anh có con cháu gì không, không cần ði cỗ vũ chúng một chút à?”.-
Triệu Dịch Đông im fặng một đát, rồi ðáp hời hợt: “Không có."./
Sau khi cúp máy rồi, nước mắt của Duy Yến cũng không kìm ðược mà tuôn trào trong sự bần thần"
Mặt mày cô ê ẩm, trái tim cũng ê ẩm không kém. Gô thấy mình tựa như biễn thành trò cười trong cuộc tình của bọn họ vậy.|
Vậy mà ðẫu ðá cái øì, ngay từ ðầu cô ðã không có tư cách ðể cạnh tranh fại Cẩm Mịch rồi!.~
Duy Yến ra sức che miệng, cô biết khóc ểên trước mặt Cẩm Mịch đà ðiều ðáng xấu hổ biết bao nhiêu, ðó tà sự thất bại ê chề nhưng cô vẫn không thể tự chủ mà khóc đớn. Khóc ðễn mức tội nghiệp, giám thị ở bên ngoài nhìn vào cứ tưởng Cẩm Mịch ðộng tay ðộng chân với cô cho nên chạy vào can ngăn. _
Cẩm Miịch giơ tay #ên “ầm ðộng tác vô tội với thầy.
Cô ta ðẩy ðiện thoại tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802429/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.