Chương 24: Em Đau Thì Tôi Cũng Đau Đằng Duy Yến khóc trong bất lực, dường như không biết bản thân đã nối máy thành công cho hắn. Cho đến khi cô nhìn lại màn hình thì cuộc gọi đã nối đi được một phút. Nghĩa là Triệu Dịch Đông đã đứng ngồi không yên, lo lắng bất an trong suốt một phút đằng đẵng ấy. "Chú... hức, hức, anh của cháu, bị tai nạn, xe của cháu bị tai nạn..." "Địa chỉ ở đâu, gửi địa chỉ sang cho tôi." Hắn như ngồi trên đống lửa. Cô nghe thấy giọng của hắn, tưởng chừng như trẻ con nhận được sự an ủi của người lớn, càng ấm ức mà khóc lớn hơn, nước mắt đầm đìa ướt nhòe cả tầm nhìn: "Không kịp rồi, cháu sắp lên xe cấp cứu đi bệnh viện... Bệnh viện trung ương đế đô." "Được rồi. Tôi tới ngay. Duy Yến..." Thấy cô khóc không ngừng, hắn lớn tiếng quát vào điện thoại: "ĐẰNG DUY YẾN!" Cô nhóc giật mình, lập tức kéo điện thoại ra xa tai, quả nhiên mếu máo nhưng đã không còn khóc nữa. "Tôi hiện tại đang tới bệnh viện trung ương, cháu tắt máy giữ sức, phải bình tĩnh, tôi lập tức đến đó. Ngoan, đừng khóc." Vừa nói hắn vừa thu dọn đồ đạc của mình, cúp điện thoại sang liền quay qua nói với Cẩm Mịch đang đứng ngóng mắt lo lắng ở bàn ăn: "Một đứa nhỏ con của bạn đang gặp tai nạn, tôi phải đến chỗ nó ngay lập tức. Lần sau sẽ bồi tiếp em." Cẩm Mịch biết người như Triệu Dịch Đông nếu không phải máu mủ hắn sẽ không dành nhiều sự quan tâm đến vậy. Biểu hiện vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-the-cuong-full/3802398/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.