So với những lần trước, lần giao dịch này có kế hoạch kín đáo hơn hẳn. Mấy người Kinh Phục Châu đến Lào, hoàn toàn khác với chuyến đi Thái Lan lần trước có người đón tiếp rầm rộ, nay chỉ có một chiếc xe không bắt mắt dừng ở ngoài sân bay. An Nguyện nhận thấy được Kinh Phục Châu rất coi trọng lần giao dịch này, bất luận là những tùy tùng bên cạnh hay người phía Lào mà cô nhìn thấy, đều là những gương mặt xa lạ chưa bao giờ gặp qua.
Chiếc xe chạy trên đường núi gập gềnh, hai bên đều là những cánh đồng hoang vu xanh ngát, cây cối sừng sững, um tùm rậm rạp. Màu xanh tràn ngập trong đôi mắt An Nguyện, cô đưa tay thò ra ngoài cửa sổ một chút liền có gió mát thổi qua lòng bàn tay. Cô không biết họ sẽ đi đâu, cũng không biết mình ở đây để làm gì, trên đường không có Chu Lẫm cùng đồng hành, lòng An Nguyện cứ nặng trình trịch, không thể yên.
Cô rất muốn hỏi Kinh Phục Châu lần giao dịch này Chu Lẫm có tham gia hay không, nhưng rồi lại sợ anh nghi ngờ nên đành cố nén cảm giác bất án trong lòng xuống. Kinh Phục Châu ngồi bên cạnh cô, mắt nhìn vào cảnh vật đang nhanh chóng lướt qua bên ngoài, tay thì đưa sang, chạm vào mu bàn tay lạnh lẽo của cô.
Tay của anh sờ soạng một chút, nắm trọn tay cô vào lòng bàn tay của mình. Lòng bàn tay của An Nguyện ướt đẫm mồ hôi lạnh, lúc mười ngón tay đan vào nhau, Kinh Phục Châu hơi ngạc nhiên quay đầu sang nhìn cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-giao-dong/3966342/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.