🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cửa Phật đường đóng lại, An Nguyện nhận hương từ tay Đào Tử, thấy anh ta định quay người đi xuống, cô ho khẽ vài tiếng, rất tự nhiên hỏi: “Đào Tử, anh có tin Phật không?”

“Không.” Đào Tử học hết cấp hai là ra ngoài lăn lộn, mấy năm trước đi theo Kinh Phục Châu cuộc sống mới khá hơn chút đỉnh. Trong lòng anh ta, Kinh Phục Châu còn đáng kính hơn cả Phật Tổ. Điều Kinh Phục Châu không tin, đương nhiên anh ta cũng không tin.

An Nguyện mỉm cười, quỳ xuống tấm đệm, hỏi tiếp. “Tại sao lại không tin?”

Lúc nói chuyện với Đào Tử, An Nguyện cố tình kéo dài thời gian. Đào Tử không phát hiện ra, còn rất nghiêm túc suy nghĩ câu trả lời cho vấn đề này. “Cô An, tôi không được học hành nhiều, nói ra cô đừng cười tôi. Tôi cảm thấy những thứ như Phật Tổ hay quỷ thần, nếu thật sự có tác dụng thì tôi đã sớm trở thành ông chủ lớn rồi. Mọi chuyện khấn nguyện một câu là thành thì làm gì còn người nghèo và ăn mày nữa.”

Nụ cười trên mặt An Nguyện càng tươi hơn, khuôn mặt hiền hòa, đôimắt hẹp dài nheo lại, bớt đi vẻ lạnh lùng. Đào Tử thấy cô không có ý cười mình nên nói chuyện càng thoải mái hơn. “Cô nói đúng không? Chúng ta ngẫm lại xem, nếu ông trời có mắt thật thì sao trước kia bọn quỷ Nhật bản giết người như thế mà ông trời không đánh chết hết chúng đi? Theo tôi ấy à, dù thật sự có thần thì chắc thần cũng coi con người như chó như mèo, nuôi chơi vậy thôi, ta còn dâng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-giao-dong/3966328/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.