Sau khi Kinh Phục Châu trở về, An Nguyện phát hiện mình lại bị hạn chế tự do. Một vệ sĩ tên Tiểu Hải dùng lý do bảo vệ cô để canh chừng ngoài biệt thự ở tây hoang. Mỗi ngày, ngoại trừ giúp việc, những người khác đều không thể ra hay vào. An Nguyện có ấn tượng rất sâu sắc với anh vệ sĩ Tiểu Hải này, bởi vì khi trước ở phương Bắc, lúc Kinh Phục Châu tìm được cô, Tiểu Hải chính là người đã chặn đường cô ngoài cửa.
Có lẽ vì ấn tượng lúc đó quá kinh khủng nên thái độ của An Nguyện đối với anh ta lạnh nhạt hơn nhiều so với A Dương hay Đào Tử lúc trước. Cô lại trở thành con chim hoàng yến bị Kinh Phục Châu nhốt trong lồng, không khác gì ở Cổ Lâu trước đây. An Nguyện nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao, vì rõ ràng anh đã tốt với cô hơn trước rất nhiều.
Bởi vì lo lắng nên An Nguyện không dám dùng chiếc điện thoại di động trong nhà tắm nữa, may mà cũng không có gì nói với Chu Lẫm, ngày tháng cứ thế mà trôi qua. Thông thường, đến tối Kinh Phục Châu sẽ về nhà ăn cơm. Hai người ngồi đối diện nhau, An Nguyện có thể để ý thấy anh thường ngẩng đầu lên nhìn cô.
Kinh Phục Châu cảm thấy mình không hiểu nổi An Nguyện.
Mấy ngày trước, Chu Lẫm nói với anh điện thoại của An Nguyện không có bất cứ lịch sử cuộc gọi nào. Tin nhắn nếu muốn thì cũng có thể tra ra được nhưng chỉ e là sẽ mang lại cho họ một ít phiền toái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-dao-dong/3264336/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.