“Oa! Con bà nó chứ! Chơi trò này không phải là muốn triệt để làm khó người ta sao?" Hình ảnh mà tàu thăm dò không người lái truyền về có thể nói là đánh đố người khác, bởi vì không gian bên kia hoàn toàn không nhìn thấy thứ gì, nếu có thì chỉ là những khối mây bụi dày đặc bao phủ xung quanh, thậm chí ngay cả ánh sáng cũng không nhìn rõ, hơn nữa chẳng riêng gì hình ảnh, ngay cả các thiết bị quét điện tử gắn trên tàu thăm dò cũng cho kết quả bằng không. Mới đầu Thụy Sâm còn sửng sốt một chút, không hiều là có chuyện gì, nhưng rất nhanh anh phát hiện ra lỗi không phải thuộc về tàu thăm dò, bên kia cổng siêu không gian là một đám mây bụi dày đặc, chúng chẳng những chặn hết cả ánh sáng mà ngay các thiết bị quét điện tử, vốn không thuộc dạng hiện đại lắm lại càng dễ bị gây nhiễu bởi đám bụi bậm, chỉ có thể theo dõi một pham vi nhỏ xung quanh cổng siêu không gian, do đó, nếu chỉ dựa vào tàu thăm dò vừa không biết phạm vi của đám bụi vũ trụ này dày đến đâu, cũng không thể biết có sự tồn tại của hạm đội Đế Quốc hay không.
Ít nhất xung quanh cổng siêu không gian không có thiết bị giám sát tự động, hệ thống pháo lasers hay ngư lôi tự động, càng không có chiến đấu cơ và hạm đội Đế Quốc chờ sẵn, điều này cho Thụy Sâm một chút an ủi, ít nhất anh cũng không phải lo ngay sau khi vừa nhảy ra khỏi vùng siêu không gian là có hàng đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-chi-duc/3932618/chuong-312.html