Các chiến đấu cơ khi chấp hành nhiệm vụ, hoặc do tính chất nhiệm vụ yêu cầu hoặc do tàu mẹ bị thương hoặc do các nguyên nhân khác nhau không thể quay về tàu mẹ nên phải hạ cánh trên các tàu khác cùng hạm đội là chuyện hết sức bình thường. Thuỵ Sâm nheo mắt nhìn đám Tia Chớp, bị bắt phải hạ cánh do bị thương không thể quay về tàu mẹ là quá khiên cưỡng, thường những trường hợp đó là lẻ tẻ một vài chiếc, không thể xảy ra trường hợp hàng chục chiếc cùng bị thương kiểu đó được, hơn nữa thoạt nhìn mấy chiếc này đều hết sức bình thường, chẳng có dấu hiệu gì là bị thương, thêm vào đó, khu vực chiến trường nằm ở vị trí trung gian giữa hạm đội 9 và hạm đội 5, nếu chúng có thể bay về đến tàu Đại Thiên Sứ thì chẳng có lý do gì không về đến tàu Kẻ Càn Quét của mình được.
Việc tàu Kẻ Càn Quét xảy ra vấn đề cũng không lớn, Đồng Minh là bên chiến thắng, thành thật mà nói là Đế Quốc chẳng có chút cơ hội nào để tiến công hạm đội 9.
Như thế chỉ còn có một lý do duy nhất là do nhiệm vụ yêu cầu, nhưng Thuỵ Sâm cũng chẳng biết hạm đội 5 và hạm đội 9 có nhiệm vụ phối hợp nào để cần phải tăng cường số chiến đấu cơ này, có khả năng là quyết định lâm thời sau khi anh bị bắn rơi.
“Không, anh nhầm rồi, số chiến đấu cơ này đã thuộc về bọn mình đấy, các biểu tượng và màu sơn của chiến đấu cơ cùng sẽ thay hết thành biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-chi-duc/3932526/chuong-220.html