" Thế nào? Lần này yên tâm chưa, mày thật là cứ lo bò trắng răng." Thụy Sâm giơ bảng thành tích khảo thí của hắn lắc lắc trước mặt Robert Parnell, lúc này anh chàng cảm thấy nét mặt của bạn mình tựa như không được tốt lắm.
" Tàm tạm, B+, nhưng so với trình của ta còn kém một chút, nhìn A- đây này, hơn nữa, mày có thể thi tốt như vậy, chủ yếu là công lao của tao, nếu không phải tao mời Sonia đến “an ủi”, nói không chừng mày đã trượt chổng vó rồi." Robert Parnell ngừng lại công việc thu dọn đồ đạc, lườm bạn.
" Phải, phải, tao biết mày vĩ đại nhất, không có mày, tao căn bản là một bước cũng khó đi, hài lòng chưa?"
" Vậy cũng tạm được, sau này trở về có gì hay hoặc là nhiệm vụ ngon lành, nhớ chiếu cố bạn bè một ít, vậy là xem như đã báo đáp công lao của tao."
" Yên tâm, không quên mày được đâu." Thụy Sâm cười, loại thái độ tiến thủ tích cực làm việc của các chiến sĩ Đồng Minh chính là điểm nổi trội, tinh thần lạc quan tiến thủ cùng sĩ khí chính là điều mà Đồng Minh vỗn vẫn ở thế yếu cần phải có để đối kháng với Đế Quốc cường đại, sức mạnh tinh thần tuyệt đối có tác dụng quan trọng không kém gì vũ khí trang bị, dù vũ khí có hiện đại đến đâu cũng phải cần có người thao tác.
" À này, vừa lúc mày đi lấy bảng điểm, trung tá Ai Grams và giám đốc Lưu đã gửi tin cho chúng ta, bọn họ có vẻ đã sớm biết kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-chi-duc/3932441/chuong-135.html