Đúng như phu nhân Almeida dự đoán, cuộc đàm phán đáng nhẽ vô cùng gian nan lại dễ dàng đến không ngờ, tất cả chỉ mất hai tiếng đồng hồ để thỏa thuận xong những chi tiết cơ bản. Khi phu nhân Almeida và ngài chủ tịch hành chính Christopher đi ra khỏi phòng họp, đón chào họ là tiếng vỗ tay của cả nhân viên Đồng Minh lẫn người Rumbati, tiếng vỗ tay như báo hiệu một quá trình hợp tác mới bắt đầu.
Thụy Sâm lại chẳng để ý mấy đến trò chính chị chính em đó, nói cho đúng thì anh cóc thèm quan tâm, đó là chuyện mà những nhân vật cao cấp như phu nhân Almeida phải đau đầu, còn giờ đây, cái khiến anh đau đầu là chiếc chiến đấu cơ Tia Chớp yêu quý của mình, sửa chữa nó trong thời gian ngắn nhất có thể đối với anh mới là chuyện lớn.
Lúc này anh chàng đang co quắp người dưới cánh trái của chiếc chiến đấu cơ, ở đó có một vết cháy xém nhỏ do bị tia lazers quét qua, vốn xuất thân là một thợ máy lành nghề, một chút tổn thương này đương nhiên không làm khó được Thụy Sâm, để các anh em khác lo thay thế cụm thiết bị tác chiến điện tử trên mũi, thậm chí có người còn chuẩn bị sẵn các dụng cụ sơn, không thể để Thụy Sâm cất cánh mà không có tiêu chí bông hoa Tuy-lip truyền kỳ được.
Khi mọi việc hầu như đã kết thúc, Thụy Sâm chợt cảm thất có người đi đến đứng trước chiến đấu cơ của anh, ngẩng đầu lên nhìn, trong tầm mắt là một chiếc váy dài trắng muốt, trên Đồng Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-chi-duc/3932423/chuong-117.html