“Vậy tôi đi nghỉ trước nhé, ngày mai gặp lại.” Diêu Phi Luân đứng trước cửa phòng quay lại nói với các cô gái trung đội Lam Thiên Sứ.
“Ngủ ngon nhé, chị Phi Luân.”
“Chúc một giấc mơ đẹp, thuyền trưởng… Tạm biệt, đội trưởng…”
Cánh cửa phòng từ từ đóng lại, cô gái lập tức vứt bỏ hình tượng kiên cường cứng rắn của một chỉ huy, hai chiếc giày bay vút vào góc tường theo hai bàn chân trắng ngà vung vẩy, dang rộng hai tay, cô gái đổ nhào xuống chiếc giường rộng như lao xuống bể bơi, những ngày qua thực có quá nhiều việc phải lo, trách nhiệm và áp lực đè nặng lên vai cô nặng trĩu, hiện giờ cô gái chỉ muốn ngủ một giấc ngon lành, tuy thời gian xuất phát được hoãn lại nhưng chẳng ai biết đến hoãn đến bao giờ, cũng chẳng ai nói một cách chính xác bao giờ đoàn tàu vận tải tới, do đó, ngày mai còn một đống công việc phải giải quyết.
Cô gái lăn ngang lăn dọc trên chiếc giường một lúc, kỳ quái sao hôm nay mình không sao chợp mắt được, cô vẫn còn nhớ giấc ngủ của mình từ trước đến nay vẫn khá tốt, bình thường trong trạng thái mệt mỏi thế này chỉ đặt lưng xuống là ngủ. Nhưng hôm nay, cô cảm giác bứt rứt không yên, cái cảm giác phiền muộn không yên ảnh hưởng đến giấc ngủ, chỉ cần nhắm mắt lại, cô liền có cảm giác như có ngàn vạn vấn đề, vô số những ý nghĩ liên tục dồn đến trong đầu…
Cô gái mệt mỏi bò dậy, đưa tay mở nút áo của bộ quân phục, cùng với từng món đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khong-chi-duc/3932375/chuong-69.html