Ngày hôm sau tỉnh lại, Ninh Tiểu Thuần cảm thấy toàn thân đau nhức, cô xoa xoa eo, che người ngồi dậy, ngó trân trân vào không khí ngẩn người. Có phải sau tai nạn cơ thể cô chưa khôi phục lại, hơn nữa lâu ngày không vận động mạnh, nên người cô không chịu nổi, nên bây giờ bị đau lưng?
Hôm nay thời tiết hình như khá đẹp, ánh nắng ngoài cửa sổ tươi sáng, không có hơi lạnh cuối thu. Lúc Cung Triệt thức dậy, cô cũng dần dần tỉnh lại, bây giờ Cung Triệt đã đến công ty, cô còn trên giường. Vốn cô định hôm nay đi làm lại, nhớ đến công việc chồng chất là lại đau đầu, nhưng Cung Triệt lại bảo cô ở nhà nghỉ ngơi, ngày mai đi làm lại.
Hừ, chắc là anh biết bản thân tối qua rất "đói khát", giống như dã thú không biết thoả mãn cứ không ngừng đòi hỏi cô, giờ áy náy trong lòng chứ gì. Quên đi, tâm trạng cô bây giờ cũng không thích hợp đi làm, tiếp tục tự cho mình thêm ngày nghỉ vậy, hi vọng Hoàn Nghệ không vì cô trốn việc nhiều, mà đuổi việc cô, bằng không nhất định cô sẽ khóc lóc ăn vạ Cung Triệt.
Cô miễn cưỡng nằm trên giường thật lâu, cho đến khi mặt trời chiếu đến mông mới chậm chạp rời giường rửa mặt. Cô vào bếp mở tủ lạnh, muốn tìm gì đó lấp bụng, không ngờ trong tủ lạnh chẳng có thứ gì giải quyết vấn đề ấm no, chỉ có một đống nước suối với đồ uống. Cô không khỏi thở dài, chắc phòng bếp đa số đàn ông đều để cho có, cô đành xuống lầu kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khoi-va-nong-nhiet/1546241/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.