Ninh Tiểu Thuần tinh thần không yên ngồi trong văn phòng, bây giờ đã qua giờ tan tầm, bên ngoài đồng nghiệp đã ra về hết, chỉ còn mình cô ngây ngẩn trong này. Sau khi cô thấy Cung Triệt vội vàng rời công ty, cô bắt đầu ngây người nhìn chăm chăm ra cửa. Đầu óc cô hỗn loạn, không thể suy nghĩ gì được.
"Cốc cốc cốc..." Có người gõ cửa phòng, nhưng Ninh Tiểu Thuần vẫn không nhúc nhích, người ngoài cửa gõ vài cái, thấy không ai đáp lại, nhưng cửa không khoá bèn tự đẩy cửa đi vào. Người đó thấy Ninh Tiểu Thuần ngồi ở bàn làm việc, ánh mắt bần thần ngơ ngác nhìn ra cửa, nhưng không chú ý đến người đó. Anh ta đi tới, nói với cô: "Khụ khụ, trợ lý Ninh."
Ninh Tiểu Thuần trong lúc hốt hoảng nghe như có người gọi mình, cô đột nhiên bừng tỉnh, ngước lên nhìn, thân hình cao to in trong mắt, cô nghi hoặc hỏi: "Anh Ngô?! Có chuyện gì không?"
Ngô Kì Vũ hắng giọng nói: "Còn làm việc à? Thấy cô chưa về nên đến xem."
"À, tôi ở lại làm tóm tắt cuộc họp..." Ninh Tiểu Thuần nhanh chóng mở tủ hồ sơ, giấu biểu hiện thất thần vừa rồi. Cô vừa lục lọi tủ, chợt tỉnh táo, nghiền ngẫm lời anh ta nói. Cái gì mà không thấy cô về, chẳng lẽ anh ta vẫn chờ ở cửa sao?
"Khụ, Tiểu Thuần, cô gọi Kì Vũ đi, gọi anh Ngô nghe xa lạ quá, tôi gọi cô là Tiểu Thuần được không?" Ngô Kì Vũ cười nhẹ nói.
Khụ khụ khụ, không phải anh đã gọi Tiểu Thuần rồi à, vậy sao còn hỏi, mệt... Ninh Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khoi-va-nong-nhiet/1546185/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.