Lục Tử Hiên từ nhà hàng Nhật chạy ra, có thể dùng từ trối chết để hình dung. Hắn lên xe, nhấn lút chân ga, phi nhanh khỏi nơi "thương tâm" này. Từ khi mở phòng làm việc, may mà hắn đã chuyển khỏi kí túc xá trường, thuê nhà trọ bên ngoài. Hắn bị đánh thành thế này, nếu về trường học thì mất mặt quá.
Hắn về nhà trọ xử lý vết thương, nhìn gương mặt mình không khỏi sôi gan. Khuôn mặt đẹp trai vô duyên vô cớ bầm xanh bầm tím, bảo hắn làm sao ra ngoài gặp người khác. Hắn xoa khắp mặt, quăng túi chườm đá xuống đất. Khí giận nghẹn trong bụng, không xả ra được, hắn sẽ tắt thở mà chết.
Hắn lục lọi danh bạ điện thoại, thấy một cái tên, bỗng hai mắt sáng rực. Hình như lâu rồi không tìm đến con cừu nhỏ, có hơi nhớ sự mềm mại của cô. Khoảng thời gian này bận rộn chuyện làm ăn, hắn chưa phóng thích dục vọng của mình. Giờ thấy tên cô trong điện thoại, phấn chấn tinh thần, tình dục là phương thức phóng thích áp lực tốt nhất. Hắn cầm áo khoác, đội mũ lưỡi trai, đi xuống lầu, lên xe chạy đến nhà trọ hồng phấn.
Lúc này trời đã tối, màn đêm buông xuống, Lục Tử Hiên dừng xe cách xa bãi đỗ xe, đi bộ đến nhà trọ. Hắn kéo sụp mũ lưỡi trai che mặt, cảnh hoàng hôn lờ mờ, không ai thấy mặt hắn, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lục Tử Hiên đến dưới lầu nhà trọ, thấy phòng Ninh Tiểu Thuần vẫn tối đen, hắn vui vẻ, chạy lên trên lầu. Hắn lên đến trên, gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khoi-va-nong-nhiet/1546179/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.