Ninh Tiểu Thuần kéo dài thời gian thu dọn này nọ, cầm túi xách xuống lầu. Người xui xẻo uống nước cũng mắc răng, cô vừa ra thang máy thì gặp ngay bốn sếp bự ở đại sảnh, sao họ còn chưa đi. Cô không thể không đến chào hỏi, mỉm cười chuyên nghiệp, hỏi thăm từng người.
Hồ tổng cười nói: "Cô đi ăn cơm đó à? Hay chúng ta đi cùng đi." Ninh Tiểu Thuần vừa nghe vội xua tay: "Thôi ạ, tôi có hẹn rồi." Khoé mắt thấy Lục Tử Hiên đẩy cửa bước vào, bèn chỉ ra đó, "Anh ấy đến rồi, tôi xin phép đi trước." Nói rồi quay qua gật đầu chào Cung Triệt, chạy nhanh đến chỗ Lục Tử Hiên. Tuy đã đi cách xa, nhưng cô vẫn không tự nhiên, sau lưng vẫn có ánh mắt nóng rực như mũi nhọn bám theo cô không thể sơ suất. Tươi Mơn Mởn Ngô Kì Vũ kia, anh ta tính làm gì?!
Lục Tử Hiên thấy Ninh Tiểu Thuần đi về phía hắn, bèn mỉm cười nhìn người đàn ông phong độ ở đằng xa, hai tay hắn đút túi quần, đứng yên chờ Ninh Tiểu Thuần đến. Ninh Tiểu Thuần đi đến kéo tay Lục Tử Hiên đi ra ngoài, Lục Tử Hiên nhíu mày hỏi: "Sao vậy?"
"À, không có gì đâu." Ninh Tiểu Thuần cười che giấu, "Em đói bụng, ta đi đâu ăn cơm đây?"
"Có một nhà hàng Nhật mới khai trương, trang trí rất được, đi thử không?" Lục Tử Hiên hỏi.
"Được." Ninh Tiểu Thuần mở cửa xe ngồi vào, nhìn qua cửa sổ thấy nhóm người Cung Triệt ra khỏi toà nhà, ngồi vào chiếc xe màu đen sang trọng vừa dừng lại, cô thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khoi-va-nong-nhiet/1546176/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.