Vì sai sót trong hạng mục Thanh Đảo hơn nữa còn làm dự án lụa Thịnh gia, toàn bộ nhân viên đều bận rộn, Ninh Tiểu Thuần đã tăng ca liên tục ba ngày. Nhưng hôm nay có điều lạ lùng là, Cung Triệt vẫn chưa đi làm. Cô không biết anh vì sao không đến, là trợ lý cô không dám hỏi chuyện của tổng giám đốc, nhưng có một số giấy tờ cần anh kí gấp, cực chẳng đã, Ninh Tiểu Thuần đành bấm điện thoại gọi anh. 
Một hồi lâu điện thoại mới có người bắt, Ninh Tiểu Thuần nhanh chóng nói: "Chào tổng giám đốc, em là Ninh Tiểu Thuần có số giấy tờ cần chữ ký của anh." 
"Khụ khụ, giờ anh ở nhà, em mang tới đi." Giọng Cung Triệt khào khào. 
"Anh không sao chứ?!" Ninh Tiểu Thuần cảm thấy giọng anh như bị cảm, nên lên tiếng hỏi. 
"Ừ, cảm... Em mang tới đi, nhớ địa chỉ không?" Giọng nói vô cùng yếu ớt. 
"Ừm, nhớ." Cô đã đến đó một lần, sực nhớ cô hỏi: "Anh uống thuốc chưa?" 
"Khụ, em đến đây đi." Anh nói xong rồi cúp điện thoại. 
Ninh Tiểu Thuần nhìn chằm chằm điện thoại, chợt nhớ anh từng nói không thích mùi thuốc bắc, chẳng lẽ anh ghét uống thuốc, sợ uống thuốc ư?! Ninh Tiểu Thuần như tóm được điểm yếu của anh, bỗng bật cười. Nhưng nhớ tới chuyện quan trọng phải làm, liền vội vàng cầm giấy tờ với túi xách xuống lầu. 
Cô đón một chiếc taxi, có thể thanh toán lại tiền xe, chẳng dại gì đi xe buýt cho mệt. Lúc đi ngang tiệm thuốc, cô gọi tài xế dừng xe lại, xuống xe mua thuốc. Thuốc cảm, siro trị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khoi-va-nong-nhiet/1546171/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.