Sau một ngày làm việc ở tập đoàn, Nghiêm Thức vừa đặt chân vào đại sảnh đã bị Nghiêm Quân Vũ hành một trận đến lả người.
"Ông ơi, ông phải đi tìm mẹ về cho con."
Gọi Hạng Khiết là mẹ, đương nhiên phải gọi Nghiêm Thức là ông, người anh trai cùng cha khác mẹ Nghiêm Giang Thành cũng không thoát khỏi số phận bị cậu gọi một tiếng cha, tình trạng này đã kéo dài suốt mười năm qua.
Giờ đây người đàn ông hai mươi tuổi đang ôm chân Nghiêm Thức không ngừng đòi hỏi, những giọt nước mắt giả dối thấm ướt ống quần ông, người cha già dù có cao ngạo đến mấy cũng phải tước vũ khí đầu hàng trước đứa con trai đáng thương của mình.
"Được được, ngày mai ông sẽ đưa mẹ con về đây, đừng khóc nữa."
Mục đích đã đạt được, Nghiêm Quân Vũ liền hóa thân thành một đứa trẻ ngoan đi theo cha về phòng ngủ, cánh cửa khép lại cũng là lúc cậu sống thật với bản thân, là một con người đầy mưu mô và xảo trá.
...
Nghiêm Giang Thành trở về nhà khi người người đã chìm trong mộng đẹp, việc của Hạng Khiết anh không có ý kiến, phiền phức này là tự cô chuốt lấy, một khi đã bán mạng cho đồng tiền thì đừng hỏi sao nhà tư bản lại bóc lột sức lao động.
Sáng hôm sau, Trình Duệ Duy đưa Hạng Khiết đến dinh thự đúng như dặn dò của Nghiêm Thức, khi đó cả nhà ông chủ đang thưởng thức bữa sáng nên quản gia Từ đành dẫn hai người đến vườn hoa ngồi đợi.
Trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-khiet-va-ven-nguyen/3050570/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.