Cảm giác vui sướng hiện lên rõ rệt trong mắt Đông Huyên Xuyên.
“Anh dùng tay phải giúp em xoay người, em thử dùng sức xem thắt lưng có cử động được không.”
“Vâng!”
Đông Huyên Xuyên đưa hai tay của Đông Tễ Tương lên, tránh cho tới lúc xoay người lại đè phải.
Khi hắn giúp Đông Tễ Tương xoay người, y cũng cố gắng dồn toàn bộ sức lực lên eo, đến lúc trên người đầy mồ hôi mới lật được thân thể lại.
Đông Tễ Tương thở gấp, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
“Lúc xoay người em thấy phần eo cũng có chút cảm giác.”
“Tốt…” Đã gần hai năm rồi, rốt cuộc áy náy trong lòng hắn cũng có cơ hội giảm xuống. Vừa vui sướng vì việc phục hồi của Đông Tễ Tương đã đạt được thành quả, vừa thoải mái vì hy vọng vào đợt trị liệu này không uổng phí.
Tay phải Đông Huyên Xuyên vén áo ngủ của Đông Tễ Tương, giúp y mát xa thắt lưng. Kết quả lưu lại của hai năm không vận động là các cơ bụng đã không mấy rõ ràng, ngược lại y càng thêm gầy gò, gầy đến nỗi chỉ còn trơ lại một tầng da dán chặt lên khoang bụng.
“Anh sờ ở đây em có cảm nhận được gì không?”
“Có, nhưng không rõ lắm, lúc có lúc không.”
Đông Huyên Xuyên vuốt mạnh lên phần nối giữa bụng và thắt lưng Đông Tễ Tương, chậm rãi lướt xuống dưới.
“Em vừa nói ở đây có cảm giác?” Đông Huyên Xuyên hỏi nghiêm túc, không còn vẻ mị hoặc sau khi kết thúc nụ hôn khi nãy.
Ngược lại, việc này càng khiến Đông Tễ Tương đỏ bừng hai tai, xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-hoac/99980/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.