Âm thanh của cánh cổng chính tác động tới Đông Huyên Xuyên, thúc đẩy hắn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Thì ra Đông Tễ Tương đã trở về từ công ty. Hắn nhìn chiếc đồng hồ trên tường, hiện tại mới là ba giờ, hôm nay Đông Tễ Tương tan ca sớm.
Sau khi kết hôn, Đông Huyên Xuyên dọn tới ở trên ngôi nhà trước kia Đông Tễ Tương đã ở với ông nội y. Biến nơi này trở thành tổng bộ, hắn âm thầm sắp xếp rất nhiều vệ sĩ bảo vệ ở chung quanh.
Hắn nhìn Lương Băng, y tá kiêm lái xe xuống xe trước, sau đó lấy chiếc xe lăn từ phía sau ra, mở cửa xe, ôm Đông Tễ Tương xuống, cẩn thận đặt y lên chiếc xe lăn.
Thấy bộ dạng cẩn thận giống như sợ chạm vào sẽ khiến Đông Tễ Tương đau đớn của Lương Băng, hắn thầm nghĩ: “Chẳng phải từ eo trở xuống của Tễ Tương đã không còn cảm giác sao?”
Sau khi Đông Huyên Xuyên đưa Đông Tễ Tương tới Hà Lan kết hôn, y ‘ra lệnh’ cho hắn phải đưa Lương Băng theo để chăm sóc mình, nói rằng sau khi y bị liệt đều do Lương Băng chăm sóc. Đông Tễ Tương vốn tính rằng sau khi kết hôn sẽ sa thải Lương Băng, dù sao nữ y tá mới kia cũng chăm sóc mình, Lương Băng không cần lưu lại.
Sau khi bị bắt buộc kết hôn với Đông Huyên Xuyên, lúc này y mới nghĩ ra di chúc của ông mình để lại đâu có quy định mình bắt buộc phải kết hôn với phụ nữ, y cũng có thể học theo phương thức ra nước ngoài kết hôn của Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-hoac/99969/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.