Hạc Hiên Tông, Đông Bắc Khu.
Tô Chấn Phong, vị thái thượng trưởng lão Hạc Hiên Tông lặng lẽ đứng ngắm cảnh tại phong đình, phóng tầm mắt ra phía đại dương xa xôi, tay vân vê chòm râu như thể đang tính toán việc gì đó. Kế bên còn có thêm một lão bàn tử với làn da đen như nhọ nồi, tay cầm bầu linh tửu thơm phức, thi thoảng lại đưa lên đớp một ngụm lớn với bộ dáng đắc chí hưởng thụ. Vị này danh xưng Lò Phi Bưu, hay còn gọi bằng cái tên Hắc Đảm, là một trong hai đại trưởng lão Hạc Hiên Tông, cùng với họ Tô chưởng quản bang phái.
Hắc Đảm nuốt xong một hớp linh tửu, bệ rạc ghếch một chân lên ghế đá rồi truyền âm cho Tô Chấn Phong:
“Tô huynh! Việc sứ giả Tử Huyền Môn ngỏ lời mượn nhân sự của chúng ta để truy bắt phản đồ, huynh đã có chủ ý gì chưa?”
Tô Chấn Phong lắc đầu cười nhạt:
“Mục đích của tiểu tử kia đến chín phần là chuyện ân oán cá nhân… tại sao ta phải đáp ứng hắn. Thanh lý môn hộ, thu thập phản đồ ư? Hắc, chỉ là mấy cái lý do lòe bịp rắm chó.”
Hắc Đảm vừa nuốt xuống cổ họng suýt nữa thì phì ra:
“Hô hô… Tô huynh phải chăng đã quá nhạy cảm? Đành rằng Hạc Hiên Tông đã từ lâu không còn phụ thuộc vào Tử Huyền Môn, nhưng dù sao thì hai nhà vẫn qua lại mật thiết, chẳng lẽ huynh không cấp cho họ chút mặt mũi thể diện nào? Cắt ra vài ba tên đại linh sư cho họ điều động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-hoa-huyen-tan-bat-tu-coc/2191352/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.