-Thực ra vào ngày áp giải đến đài hành hình,ta được một đám người giải cứu và trốn thoát nhưng để yên lòng hoàng thất,tiên đế không cho mọi ngườibiết sự thực mà chỉ nói rằng ta đã bị xử tử mà thôi.
-Vậy ngươi còn quay lại đây làm gì?Không sợ trẫm sẽ giam ngươi vào đại lao rồi chém đầu sao?
Tề Đồng không chút run sợ trước lời nói của Dạ Hàn.Mặt lão đanh lại,giọng nói cũng trở nên nghiêm túc vô cùng:
-Ta quay về vì có lí do.Cầu xin Hoàng thượng trao lại cho ta hài cốt của Bạch Nha.
Trác Dạ Hàn trừng mắt khiếp đảm:
-Tề Đồng,ngươi thật là đồ mặt dày không có lòng tự trọng.Ngươi có biết mình đang nói gì không?Chuyện năm xưa chưa đủ,bây giờ ông còn to gan dám đến đây yêu cầu trẫm trao trả hài cốt Hoàng thái phi cho ông?!Ông còn coihoàng thất ra gì nữa không?Trẫm thật chẳng hiểu ngươi ngạo mạn hay ngungốc nữa.
-Hoàng thượng,nàng ấy và ta vốn dĩ đã trở thành mộtđôi,tiên đế lại nhẫn tâm chia rẽ chúng ta.Lúc sống đã không thể, lẽ nàođến lúc chết vẫn chẳng cho ta bên cạnh nàng ấy được ư?
-Hồđồ,Hoàng thái phi là phi tần của tiên đế,phải được an táng trong lăngtẩm của hoàng thất.Với lại Cửu Quận chúa còn trong cung,ngươi không thểtuỳ tiện mang di hài Hoàng thái phi đi mà chưa có sự cho phép của muộiấy.
-Cửu Quận chúa?-Tề Đồng lẩm bẩm.
-Phải,Cửu Quận chúaTrác Diễm Cơ là hài tử duy nhất của tiên đế và Hoàng thái phi.Trẫm tinrằng muội ấy sẽ không bao giờ cho phép ngươi mang người đi đâu.
Trác Dạ Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han/2389621/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.