Nghe âm thanh ấy, trong bốn người có hai người rất muốn xoay đầu đổi hướng; Thái tử không muốn huynh đệ của mình lại có vướng víu với vị hôn thê cũ, nhưng hắn (tự cho rằng) là trang dũng sĩ, phải dám can đảm đối diện với cuộc đời u tối và bà mối, thế là hắn dồn khí vào đan điền, sải bước đi tới cửa cung. Viên Thận cười khổ đuổi theo, kế đó là Hoắc Bất Nghi run rẩy thân hình, cuối cùng mới đến Lạc Tế Thông sắc mặt khó coi.
Bên ngoài cửa tây có một khoảng đất trống khá rộng, là nơi để gia quyến của triều thân đậu xe ngựa nếu trong cung tổ chức lễ lớn, Thái tử định khiển trách binh lính canh phòng lơ là, nào ngờ đi ra mới phát hiện lính canh vẫn đang trông cửa, chỉ là người nào người nấy rướn cao cổ cười hả hê xem kịch vui – giống bọn họ còn có Tứ hoàng tử say rượu cười ngốc và Tứ hoàng tử phi cùng Nhị hoàng tử đang đỡ hắn.
Một cỗ xe ngựa nóc màu chàm đang đậu ở phía trước không xa, đứng trên xe ngựa là thiếu nữ xinh đẹp vận thường phục gọn gàng, còn đứng dưới xe là một thiếu niên mi thanh mục tú, hai tay dắt hai con ngựa, cách sáu bảy trượng trước xe ngựa là các gia tướng được huấn luyện bài bản đang siết chặt một tấm lưới lớn chắc chắn, tấm lưới quấn quanh một hán tử râu quai nón nom khá khôi ngô.
Thiếu Thương nét mặt hồng hào, đắc ý nói: “… Ông tưởng mình có thể sánh danh với các hảo hán trong Thích Khách Liệt Truyện chắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/923940/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.