Khi tiểu hoàng môn tuyên triệu hai người vào điện, Thiếu Thương đã lấy lại bình tĩnh, lau sạch nước mắt, ngoài hốc mắt ửng đỏ thì không có điểm bất ổn, nhưng đối với một tiểu nữ có vị hôn phu vừa làm ra chuyện tày trời thì đấy cũng là chuyện bình thường.
Tam hoàng tử thần kỳ phát hiện cô gái này như biến thành người khác, rất cung kính nhún nhường hành lễ với Hoàng đế và chư thần, thậm chí giọng nói còn lộ vẻ sợ hãi – cứ như thể kẻ vừa đập vỡ ngọc mắng hoàng tử ở ngoài điện ban nãy không phải là nàng.
Những đĩa dầu treo cao trên đỉnh vòm, cứ ba bước lại có một ngọn đèn mười hai nhánh cao ngang người, cả đại điện sáng như ban ngày. Từ trên ngai vàng trở xuống, hai bên trái phải là khoảng hai mươi vị đại thần ngồi theo thứ tự quan trật, Thiếu Thương đã gặp hầu hết bọn họ, một phần ba trong số họ là những gương mặt quen thuộc. Hoàng đế ngồi trên ghế ngự nổi giận lôi đình, bên trái là Thôi Hầu đang kéo tay ông khóc lóc cầu xin.
Thiếu Thương nghĩ trong đầu, Hoàng đế quả là niềm tình với Lăng Bất Nghi, chỉ tuyên gặp những người này, lại còn là những tâm phúc biết hiểu chuyện; nếu tổ chức đại triều hội, một khi quần thần hô to như núi như biển ‘xin bệ hạ xử lý Lăng Bất Nghi theo đúng quốc pháp’ thì càng khó thoái lui.
“Bệ hạ, dù thằng bé phạm phải tội tày trời, nhưng xin bệ hạ nương tình nhẹ tay…” Khi Thiếu Thương và Tam hoàng tử vào điện, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/923926/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.