Đêm hôm ấy, Thiếu Thương trằn trọc mất ngủ, lúc là hình ảnh trong cung lướt qua trước mắt như đèn kéo quân, khi lại là dáng vẻ lạnh lùng nhìn đăm đăm của Lăng Bất Nghi, tới tận lúc trời tảng sáng mới chìm sâu vào giấc ngủ, khi tỉnh dậy trời đã xế chiều. Thiếu Thương ngơ ngác đứng dậy, vừa nghe A Trữ huyên thiên vừa ăn bù bữa trưa.
“… Nữ quân có đến thăm, nói người mệt quá nên không cho đánh thức nữ công tử, để người ngủ tiếp.”
“Nữ quân vừa về sáng nay, đã mua được điền trang kia rồi. Nghe Thanh quân bảo, tuy trang viên không lắm nhưng bù lại nằm gần núi sông, đất đai màu mỡ, đợi Ương nương tử thu dọn chỗ đó xong thì nữ công tử và các công tử có thể đến du ngoạn.”
“Hiện giờ Ương nương tử ngày càng giỏi, đã biết thu xếp mọi thứ từ trong ra ngoài, không còn rụt rè sợ người lạ nữa. Ngoài kia đã có mấy nhà quan nghe tiếng Ương nương tử hiền đức đảm đang mà ngỏ lời dạm hỏi rồi đấy, nữ công tử học tập ở chỗ Hoàng hậu, không thể để bị tụt lùi được…”
Thiếu Thương cắn đũa gỗ gật đầu. Phương pháp dạy dỗ của chủ nhiệm Tiêu rất đáng tin, nếu đường tỷ không có lắm hoa đào liên miên như mình thì với danh tiếng năng lực ấy, tất có thể có được hôn sự tốt.
“Phó mẫu nhiều chuyện quá, ta đã đính hôn rồi mà, dù học không tốt cũng không thoái hôn được.” Nàng lười biếng và cơm trong chén, đũa gỗ màu đỏ sẫm làm nổi bật hột cơm trắng bóc, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/923872/chuong-83.html