Vạn lão phu nhân đoán không sai, tối hôm ấy, Vạn Thê Thê đòi ngủ chung giường với Thiếu Thương.
Thay sang chiếc váy ngủ bằng lụa mồng hồng nhạt, Vạn Thê Thê lại muốn tròng vào cổ một chiếc vòng ngọc nữa, Thiếu Thương nhìn chẳng đặng ngăn lại: “Không phải bá phụ bảo tỷ bớt đeo mấy thứ này đi à?”
Vạn Thê Thê ấm ức: “Tỷ còn muốn đeo vòng vàng với hoa tai ngọc phụng cơ.”
Thiếu Thương thở dài, nằm vật xuống ngủ.
Đêm khuya không bóng người chính là lúc thích hợp nhất để tâm tình, Thiếu Thương vội hỏi chuyện về tai với mắt của Vạn lão phu nhân. Vạn Thê Thê ngạc nhiên: “Chuyện này có phải bí mật gì đâu, muội không biết thật à.”
Trong màn đêm, Thiếu Thương vận dụng kỹ năng biểu diễn âm thanh thông thạo, tủi thân nói: “Thứ nhất trong nhà cấm nghị luận, thứ hai… không ai nói với muội hết…”
Vạn Thê Thê bỗng cảm thấy Trình gia đúng là gia đình phúc hậu, lập tức kể tuốt tuồn tuột: “Cái hồi phụ thân tỷ chưa đầy mười tuổi, ông nội tỷ đi sớm quá, không kịp gửi gắm người đáng tin. Nên tộc nhân ở dòng thứ kéo đến cửa, nói bà nội tỷ xuất thân bần hàn, vốn dĩ không môn đăng hộ đối, bắt bà giao phụ thân tỷ cho bọn họ nuôi dạy rồi đi tái giá đi, đem tài sản ông nội cho bà đi cũng được, coi như làm của hồi môn. Bà tỷ không chịu, bọn họ nói bà tỷ chắc chắn không cầm cự được, rất có khả năng sau này sẽ dốc hết gia sản của ông cho người đàn ông khác…”
Thiếu Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/923824/chuong-35.html