Cho dù Tiêu phu nhân có thiên vị hay không thì Thiếu Thương cũng phải thừa nhận tố chất chuyên nghiệp của người ta đúng là khỏi phải bàn. Từ sau buổi gặp gỡ ở trên bàn tiệc hôm ấy, chẳng mấy chốc bà và Doãn phu nhân đã kết giao tình, thư từ quà cáp qua lại ngày một dồn dập. Thế là, ngày thứ ba khi Trình Nhị thúc rời nhà đi học, Trình Ương khóc đỏ vành mắt, thì người hầu ở Doãn gia đến đưa thiệp mời.
Trình Thủy lấy làm tiếc, cằn nhằn biết vậy đã để Trình Thừa xuất phát muộn ít hôm, đến Doãn gia kết thân với vài quan văn nho sĩ thì hay biết mấy; xém tí đã kêu Trình Chỉ đuổi theo gọi Trình Thừa về, kết quả Trình mẫu gào rách ruột rách gan bất kể thế nào cũng không chịu. Hai người Tiêu Tang thì đè Trình Ương và Thiếu Thương ra chau chuốt một hồi, cuối cùng lần này chị em cột chèo đã đồng lòng nhất trí, cho hai cô gái ăn diện giản dị song không kém phần đoan trang.
Trên đường nhân tiện ghé vào nhà mới của Vạn gia, ghép nhóm với cô con gái nhỏ Thê Thê của vợ chồng Vạn thị, rồi lúc này hai nhà mới cùng đến Doãn gia.
“Trước đây tỷ có ghé Doãn gia một lần, người đông lắm. Đến giờ tỷ vẫn không nhớ nhà họ có bao nhiêu phòng bao nhiêu con trai.” Vạn Thê Thê cười nói vui vẻ, “Gia mẫu từng nói, vốn dĩ Doãn đại nhân không phải là gia chủ Doãn thị, tiếc là các huynh trưởng của ông ấy đều bị hại, ông ấy kế nhiệm tộc trưởng khi Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/923818/chuong-29.html