“Mẫu thân, con gái có lời muốn nói.” Chẳng mấy khi Thiếu Thương nghiêm túc đến vậy. Trình Thiếu Cung không khỏi giật thót, trực giác mách bảo cậu, nếu để muội muội sinh đôi lên tiếng thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.
Tiêu phu nhân nói: “Nói đi.”
Thiếu Thương cười thầm trong bụng, hơi nghiêng người, gọi: “Liên Phòng, ngươi lại đây. Ngươi có biết mình sai ở đâu không?”
Liên Phòng lết tới, khóc lóc thưa: “… Là, là nô tỳ tự ý…”
“Thực ra thì ấy nhé, ta thích tự ý lắm.” Thiếu Thương cười nói, mọi người trong phòng trợn mắt há mồm. Trong lòng Tiêu phu nhân càng thêm ghét bỏ, đời này bà rất ghét kiểu ăn nói đưa đẩy như vậy.
“Tự ý thì cũng phải xem là tự ý làm gì. Những kẻ kia chỉ biết nghe sao làm vậy, khác gì khúc gỗ.” Thiếu Thương thong thả nói, theo như cách nói ở thời đại kia của nàng, đấy gọi là tính năng động chủ quan. Nhưng Liên Phòng nghe mà ngẩn ngơ.
“Ví dụ như là, ta bảo ngươi đến phố Đông mua tương đậu đen…”
Trình Thiếu Cung không nhịn được nói: “Ở phố Đông không bán tương đậu đen.”
“Thiếu Cung!”
“Thiếu Cung im mồm!”
Tiêu phu nhân và Trình Vịnh cùng quát! Tang thị buồn cười nhưng vẫn cố nhịn.
Thiếu Thương ngó lơ, cười nói tiếp: “Ví dụ như ta bảo ngươi đi mua tương đậu đen, những chuyện ngươi có thể tự ý làm là gì: đi đường nào, đến cửa hàng nào, mua loại tương mà ngươi cho là chất lượng tốt, thậm chí như Tam công tử nói đấy, ngươi phát hiện phố Đông không bán tương đậu đen, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/923808/chuong-19.html