Không cần ai báo thì Trình Thiếu Thương cũng biết chuyện Cát thị đã được giải quyết đại khái. Chẳng những không còn nghe tiếng hét chói tai thi thoảng mỗi ngày của Cát thị nữa, mà tới ngày dọn nhà nàng cũng không thấy bà Nhị thẩm ấy đâu.
Chuyển nhà là chuyện lớn, vốn toàn gia phải chung tay, nhưng Tiêu phu nhân cũng không trông cậy Trình mẫu hay Trình Thiếu Thương có thể giúp được gì, bà tự mình sắp xếp nhà mới từng bước một, dọn dẹp bài trí gia dụng, tu sửa hoa cỏ trong vườn, nổi lửa lò sưởi ở các phòng mấy ngày, lại chuyển những đồ vật nạm vàng khảm bạc mà Trình mẫu thích qua trước, cũng chỉ có bấy nhiêu đó thôi.
Đến ngày chuyển nhà, Trình Thiếu Thương bị đánh thức khi trời còn nhá nhem, trong cơn ngái ngủ bị A Trữ bắt mặc ấm ăn no, sau đó khoác thêm một lớp áo khoác lông dày ơi là dày (của cha Trình sốt sắng mới đưa sang),sau đó được ôm lên kiệu bốn bề là rèm.
Trình Thiếu Thương nhìn xung quanh, chỉ thấy Trình mẫu vàng bạc khắp người, Nhị thúc Trình Thừa bị thọt, đường tỷ Trình Ương xấu hổ ngồi trên kiệu có người nâng, còn đường đệ Trình Âu mũm mĩm ngủ gục được phó mẫu ôm trong lòng, một hàng dài người nối đuôi ra cửa.
Những người còn lại thì bình thường, không phải gầy gò thì là ít tuổi người nhỏ, chỉ có mỗi Trình mẫu to béo, gác chân lên hai bà vú, may mà Tiêu phu nhân có chuẩn bị từ trước, tìm những người hầu lưng hùng vai gấu khỏe khoắn để nâng kiệu, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-han-xan-lan-may-man-qua-thay/243362/chuong-12.html