Mặt trời đã lên, báo hiệu một ngày mới bắt đầu.
Tuy nhiên bên dưới rừng ma Ylain, bị những tán cây khổng lồ che phủ, ánh sáng cũng chỉ có thể xen qua kẽ lá mà thôi. Bóng tối vẫn luôn bao trùm lên cánh rừng âm u này.
Vân nằm cuộn mình trong lòng Kiba, cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào không biết. Tuy nhiên bản năng cơ thể và thói quen rèn luyện qua bao nhiêu năm vẫn giúp cho cô tỉnh dậy ra khi cảm nhận được ngày mới đến.
Hơi ấm tỏa ra từ người Kiba khiến cô cảm thấy vô cùng dễ chịu, khẽ duỗi người. Đã bao năm rồi cô chưa từng được ngủ ngon và sâu như vậy. Cô mở mắt ra, nhìn xung quanh một vòng.
RẦM. Hòn đá che chắn cái hốc đất bay thẳng ra xa rồi bể vụn ra khi va phải một gốc cây to. Gốc cây như cũng không chịu nổi lực tàn phá đó rung mạnh làm cho cành lá rơi xuống tới tấp.
Vân phóng ra khỏi hốc đất, mặt đỏ bừng như máu. Cô hít mấy hơi lấy lại bình tĩnh rồi mới nhìn lại hốc đất sau lưng mình.
Kiba vừa ngáp vừa lồm cồm bò dậy.
"Chuyện gì vậy ? Tập thể dục buổi sáng ?"
"Anh... Anh !?!"
Vân chỉ tay vào Kiba tức giận lắp bắp, sau đó ký ức về những gì xảy ra đêm hôm qua ùa về khiến cho cô xấu hổ đến nỗi không biết nói gì. Cô kiểm tra một lượt cơ thể mình rồi thở phào nhẹ nhõm. Còn may là hắn ta biết điểm dừng, ngoại trừ ôm hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-hai/3894236/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.