Đón chào Kiba khi thức dậy là âm thanh huyên náo bên ngoài thông qua cửa sổ vọng vào phòng anh.
Kiba vươn vai một cái rồi ngồi dậy. Có vẻ mọi người đã thức dậy từ sớm. Nói cũng phải, đối với anh người mới đến thì di tản chẳng phải việc gì to tát lắm. Nhưng với những con người đã sống ở nơi đây từ nhỏ đến lớn thì đó là một thời khắc rất quan trọng. Có lẽ rất nhiều người đêm qua đã không ngủ được. Phải rời xa quê hương là một việc đau khổ đến thế nào, Kiba không hiểu được vì anh chưa từng có cái gọi là quê hương đó. Đối với anh, nhà chỉ đơn giản là căn phòng mà anh và lão Levin sử dụng, trên một con tàu nào đó – tùy thời điểm tương ứng.
Sau khi ra ngoài vệ sinh rửa mặt ở giếng nước, anh khoan khoái ngẩng đầu lên hít thở đầy một hơi không khí trong lành và tràn đầy năng lượng. Toàn thân anh trở nên thư thái và nhẹ nhõm. Phải nói rằng, kể từ khi đến hành tinh này anh mới nhận ra hít thở thì ra cũng có thể là một sự hưởng thụ như vậy. Khó trách những hành tinh hoang sơ được cả vũ trụ xem như bảo vật và tranh giành khốc liệt. Thật nực cười khi con người chỉ biết quý trọng thứ gì đó sau khi họ đã đánh mất nó.
"Anh có vẻ như đang cao hứng quá nhỉ ?" – Một giọng nói vang lên đằng sau lưng anh.
Không cần phải quay lại anh cũng biết đó là Vân. Thật ra anh cho dù không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-hai/3894172/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.