Nhìn thấy Hạ Thanh Hàn đẩy cửa ra bỏ chạy, Giang Thần Hi vừa bực mình vừa buồn cười, cô ta có đáng sợ đến thế à?
Cô ta thở dài, buồn bã nói: “Có lẽ tớ không nên xúc động như thế, không biết ngày mai tớ phải đối mặt với Hạ Thanh Hàn như thế nào đây nữa, anh ấy mà nhìn thấy tớ chắc chắn sẽ thấy mất tự nhiên.”
Thấy cô ta không vui, Kim Mân Huyên an ủi nói: “Sao nữ thần ngành nghệ thuật không sợ trời không sợ đất của chúng ta lại đa sầu đa cảm thế nhỉ? Dù sao thì cậu cũng đã từng dũng cảm theo đuổi và cố gắng hết sức mình rồi, nếu anh ấy có ý thì chắc chắn sẽ nhận ra điểm tốt của cậu thôi, nếu anh ấy không có ý với cậu thì cậu cũng có thể đổi một bạn trai khác thử lại lần nữa, cậu đâu có thiếu người theo đuổi đâu?”
Đúng vậy, kệ nó đi, ngày mai lại là một ngày mới!
Dù chuyện hôm nay làm có xấu hổ đi chăng nữa, chỉ cần quên sạch là lại ổn ngay thôi.
“Hi Hi, anh Hạ tốt đến vậy à?”
“Đúng vậy, rất tốt, anh ấy vừa chín chắn vừa đầy tài năng, phong thái lẫm liệt của anh ấy trên sân bóng rổ khiến tớ nhìn thấy đã muốn hét ầm lên. Huyên Huyên à, tớ không chấp nhận để người nhà sắp xếp liên hôn, cuộc đời của một người quá ngắn ngủi mà phải sống cùng một người không yêu mình, cho dù có rất nhiều tiền thì có gì thú vị chứ?”
“Chậc chậc chậc, theo tớ thấy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3537445/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.