"Anh buông tay ra đi, tôi hứa tôi sẽ không đi!"
Thấy Mộng Viện luống cuống, Cố Tinh Hà lén lút cười. Anh chỉ làm dáng chút thôi chứ vốn không định làm gì cô cả.
Nếu có chuyện gì thì anh cũng sẽ chịu trách nhiệm. Dù cô có biến thành kẻ ngu si, anh cũng sẵn lòng nuôi cô cả đời.
Thầy Lý cầm theo đồ dùng dạy học chậm rãi đi tới. Ông ấy nhìn nhìn xung quanh chốc lát mới thấy Cố Tinh Hà đang ngồi trong góc.
Giữa đám sinh viên đông đúc, ông ấy ấn tượng sâu sắc nhất với cậu sinh viên này. Anh rất thông minh, chẳng qua có hơi ngang bướng chút, nếu suy nghĩ thông suốt thì chắc chắn sẽ trở nên cực kỳ nổi bật.
"Hiếm có quá ha, số sinh viên lên lớp hôm nay cao hơn hẳn những năm trước. Nếu không nhờ tính chất đặc thù của lớp học này thì suýt nữa thầy tưởng rằng đến độ tuổi này rồi mà năng lực giảng bài của mình lại tiến bộ đấy."
Đám sinh viên bên dưới cười ầm lên.
"Thầy Lý ơi, nếu không phải vì thầy thì chúng em cũng sẽ không có cơ hội nghe giảng cùng đàn anh đâu." Có một sinh viên nữ ngồi dãy ghế đằng sau to gan nói.
"Ừ, được rồi, bây giờ em có thể tan học để càng nhiều học sinh khác được hưởng thụ một chút duyên phận này."
"Không dám ạ, hay thầy mời đàn anh lên giảng bài đi."
Mọi người lại cười ầm lên lần nữa, bầu không khí trong lớp trở nên sinh động hơn bao giờ hết.
Thấy thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3537439/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.