Mộng Viện hắt hơi một cái đúng lúc, xấu hổ che miệng lại.
“Trời hơi lạnh, chúng ta quay về để nghỉ ngơi sớm đi.”
Hai người sóng vai đi tới. Mới đi được hai bước, Hạ Thanh Hàn lại dừng bước, suy nghĩ trong chốc lát rồi nhẹ nhàng lên tiếng: “Em hãy trở về rồi cân nhắc cẩn thận nhé! Anh hy vọng em có thể chấp nhận anh.”
“Em hiểu rồi ạ.”
Trước cửa ký túc xá có một đôi tình nhân đang ôm nhau và nói lời tạm biệt với vẻ lưu luyến không rời.
Mộng Viện nhìn sang chỗ khác, hắng giọng rồi nói: “Đàn anh à, em lên trước đây.”
Cô đi lên tầng hai, sau đó nhìn xuống dưới từ cửa sổ cầu thang. Hạ Thanh Hàn đã đi hơn một trăm mét rồi. Điệu bộ sải bước kia không có một chút quyến luyến nào cả.
Ừm, có lẽ xem đây là… Một người hoàn thành việc lớn nên không câu nệ tiểu tiết nhỉ?
Sâu trong đáy lòng, cô cảm thấy hơi thất vọng. Nhưng Mộng Viện lại tự nhủ rằng, anh Hạ là một hạt giống xuất sắc để làm nên việc lớn, vậy nên anh ấy sẽ không quá chú trọng đến các chi tiết nhỏ trong vấn đề tình cảm đâu.
Ngô Du Du vừa chống nạnh vừa đứng trước cửa ký túc xá. Thấy cô đi lên lầu, cô ấy lập tức kéo Mộng Viện về phía khu vực ban công rộng rãi của khu phơi đồ của tầng lầu.
“Cậu hãy thành thật khai báo đi, hai người đã làm gì thế?”
“Cậu nói thử xem. Một người mà cậu yêu thầm đột nhiên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3537435/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.