Dám thách thức anh à?
Nhìn ánh mắt ẩn chứa sát khí của Mộng Viện, Cố Tinh Hà bật cười.
Chẳng phải là uống nước có gas rồi bị ợ hơi thôi sao? Hồi bé ai mà chẳng thường xuyên làm trò ngu ngốc như vậy, có gì đâu mà không dám?
Thế là anh cầm chai nước có gas, nốc một ngụm đã đời.
Ợ…
Hai người nhìn nhau cười, sau đó cầm đũa bắt đầu ăn cơm, dù sao cũng đói bụng rồi.
Lúc về ký túc xá, tâm trạng của Mộng Viện rất vui vẻ. Cô nhẹ nhàng lên tầng ba, lúc mở cửa vào phòng mà vẫn giữ nụ cười toe toét.
Ngô Du Du liếc cô một phát, hỏi: “Sao trông cậu vui thế? Cậu chuẩn bị sẵn sàng rồi à?”
“Chuẩn bị cái gì?”
“Tiết học đầu tiên của sáng mai là [Luân lý học đại cương] đấy, cậu đừng nói với tớ là cậu quên hết rồi đấy nhé? Thầy Lý giao nhiệm vụ cho cậu với đàn anh ngã nhào lên người cậu…”
“Gì vậy? Cậu đừng dùng từ chối tai như thế!”
“Ờ, thì không nói thế, phải nói là trong giờ học, hai người các cậu vô cùng…”
“Cậu còn nói nữa!”
Mộng Viện vừa xấu hổ vừa tức giận, ném ba lô lên giường mình rồi xông lên bóp cổ Ngô Du Du, ngăn không cho cô ấy nói tiếp.
Ngô Du Du bật cười một cách khoa trương, chạy ra ban công rồi trêu ghẹo cô: “Ái chà chà, có người thẹn thùng nên mưu toan giết người diệt khẩu kìa, xem ra cậu thật sự rung động với người ta rồi.”
“Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3537425/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.