Thiếu Thương cũng không ngờ thời gian năm năm lại trôi qua nhanh đến thế.
Hoa ngoài cửa sổ bung nụ, nở rộ rồi úa tàn, lặp đi lặp lại một vòng tuần hoàn; băng trên hồ đông tuyết rồi lại tan ra, cá dưới hồ ngày càng béo mập; nhưng đôi khi nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu như ngày nào trong gương đồng, Thiếu Thương cảm thấy hình như cũng không lâu tới vậy.
Từ nhỏ nàng đã là người không thích qua loa, hễ đã quyết định làm chuyện gì thì sẽ dốc hết sức lực.
Kể từ khi tiếp quản Vĩnh An cung, Thiếu Thương có cảm giác bản thân như hộ quan hệ của xí nghiệp lớn nhảy dù, phải quản lý hàng trăm con người thế nào, lại thu xếp cho cuộc sống trong cung đình vừa yên tĩnh vừa thú vị ra sao, quả thực là một chuyện rất khó, làm không tốt sẽ xôi hỏng bỏng không. Thiếu Thương không tự tiện, mỗi một chuyện đều hỏi Sầm An Tri – liệu có vi phạm cung quy không, có những điều cấm liên quan không, hỏi xong vẫn phải tiến hành thử nghiệm.
Bởi tính cẩn thận ấy nên những năm qua nàng lại kiếm được thanh danh trưởng thành hiền hậu – lần này không phải Hoàng lão bá tâng bốc mà là tiếng tốt thật, vì những quy lệnh thoạt nghe có vẻ kỳ quái nhưng thực sự hoạt động rất ổn.
Ngày trước Thiếu Thương không có kinh nghiệm ở phương diện này, nhưng dù chưa ăn thịt heo nàng cũng đã thấy heo chạy – trong một môi trường khép kín rộng lớn như thế, nếu không có nhịp sống đều đặn và trật tự sẽ dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-may-man-thay/857816/quyen-5-chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.