Thiếu Thương ôm nỗi tâm sự rời khỏi bữa tiệc, đi dọc cung hẻm quay về Trường Thu cung, nào ngờ vừa đi qua một dãy tuyết tùng cao ơi là cao, thấy bên bờ hồ Kính Tâm chính giữa Bắc cung là Thái tử phi và Nhị hoàng tử phi đứng đối diện nhau nói chuyện, đã cho người hầu lui ra. Thiếu Thương lập tức dừng bước, đồng thời giơ tay ra hiệu Liên Phòng và Xảo Quả cùng vào cung hôm nay im lặng.
“… Thái tử phi không cần nói thế để kích ta.” Nhị hoàng tử phi ra chiều khinh bỉ, “Cùng là dâu hoàng gia nhiều năm, nội tình hai bên đều rõ ràng. Đúng vậy, xuất thân của Thiếu Thương không bao giờ bằng được chúng ta. Và cũng đúng, danh tiếng của nàng ta bây giờ nổi hơn hai chúng ta. Nhưng vậy thì sao? Có thể khiến phụ hoàng mẫu hậu thích ấy là bản lĩnh của nàng ta!”
Thái tử phi thấp giọng bực bội: “Ngươi vẫn muốn điều đường đệ từ Tây Bắc về đô thành còn gì, khẩn cầu mẫu hậu những mấy tháng mà mẫu hậu vẫn không đồng ý. Nhưng Trình Thiếu Thương nó còn chẳng cần mở miệng, bệ hạ đã điều Tam thúc của nó từ một tiểu huyện hoang vu đến làm Thái thú của một huyện lớn sung túc. Cứ chờ mà xem, chắc hẳn phụ thân nàng ta sẽ lập công trong chuyến chinh phạt Thọ Xuân lần này.”
Nhị hoàng tử phi cười lạnh: “Không phải mới ít hôm trước, Thái tử phi cũng cầu khẩn mẫu hậu gả đường muội của mình cho con trưởng của Nhữ Dương vương Thế tử à. Dù mẫu hậu không chấp nhận chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-may-man-thay/857777/quyen-4-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.