Quay về không gian Tinh Giới, Lâm Thiên thấy bốn nữ nhân Thạch Huyên Hiên chìm trong tu luyện. Ba năm qua bọn họ vô cùng cố gắng, Lâm Thiên không thể làm bạn bên họ, nếu không tu luyện thì khó vượt qua thời gian. Vừa tăng tu vi vừa thời gian trôi nhanh khi tu luyện, bọn họ không cố gắng mới lạ. Chăm chỉ tu luyện nên tu vi của bọn họ tăng trưởng siêu mau, bây giờ bốn nữ nhân đã là Xuất Khiếu hậu kỳ.
Lâm Thiên mỉm cười dịu dàng nói:
- Hưm, giờ xem ra thực lực của ta thấp nhất.
Bốn nữ nhân Thạch Huyên Hiên biết ngay khi Lâm Thiên đến, thật ra bọn họ không tập trung toàn bộ tinh thần vào tu luyện mà để lại một tia tinh thần chú ý xung quanh. Đương nhiên không phải vì cảnh giác nguy hiểm xuất hiện mà vì biết ngay khi Lâm Thiên về không gian Tinh Giới.
Dương Tuyết bừng tỉnh, lao vào ngực Lâm Thiên, nức nở nói:
- Hu hu, đồ độc ác, tu luyện suốt ba năm trời!
Lâm Thiên vuốt mái tóc dài suôn mượt của Dương Tuyết, dịu dàng nói:
- Tuyết nhi đẹp hơn rồi, tu vi cũng lợi hại nhiều. Thực lực của Tuyết nhi mạnh hơn ta nhiều!
Dương Thi, Thạch Huyên Hiên, Mộ Dung Tuyết tới gần, ánh mắt nóng bỏng nhìn Lâm Thiên.
Lâm Thiên cười xấu xa:
- He he, các nàng nhìn ta như vậy có phải muốn đắp chung chăn ngủ không? Ta thì không có ý kiến gì.
Thạch Huyên Hiên đỏ mặt nói:
- Dẹp đi, Thiên tu luyện trận pháp mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-gioi/3107223/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.