Ngọn lửa nóng cháy, xác đám người Y Điền Tịch Hương và một cái độc dược tốn mấy năm mới chế tạo ra đều biến thành hư vô.
Thạch Huyên Hiên khẽ kêu:
- Thiên!
Lâm Thiên nhìn Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao:
- Bọn họ là dư nghiệt Sơn Khẩu Tổ Nhật Bản, trên người Y Điền Tịch Hương mang theo độc dược đủ khiến đa số người đến Từ Hàng Tịnh Trai đều về chầu trời.
Mặt Thạch Huyên Hiên, Cổ Mộng Dao trắng bệch, nghĩ đến mình suýt cho nhóm Y Điền Tịch Hương đi lên thì cơ thể mềm nhũn.
Cổ Mộng Dao nói:
- Lâm sư huynh, đa tạ, nếu không chúng ta sẽ trở thành tội nhân của Từ Hàng Tịnh Trai, thậm chí là toàn Trung Quốc.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
- Ta đứng đây nửa ngày cũng có chút tác dụng đúng không? Ha ha ha, được rồi, đừng nghĩ nữa. Có ta đứng đây làm thần giữ cửa, cái gì ngưu đầu mã diện đừng hòng từ nơi này đi lên.
Giọng Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên:
- Chủ nhân, một người mà chủ nhân muốn gặp đã đến.
Lâm Thiên lòng máy động, thần niệm nháy mắt khuếch tán. Cách trăm dặm, Lâm Thiên thấy bóng dáng Mộ Dung Tuyết, nàng đi cùng Vân Lam tiên nữ cung chủ Huyền Nữ cung, Nam Cung Uyển Nhi, Tả Vân Phi trên máy bay trực thăng.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Hay thật, trực thăng riêng, lão tứ thật biết hưởng thụ.
Tốc độ máy bay trực thăng rất nhanh nhưng chỉ có thể đậu cách mấy dặm, từ nơi đó đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-gioi/3107160/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.