– A!
Thanh niên bị khí thế của Tập Mạc Vân chấn nhiếp, không kiềm được thụt lùi mấy bước. Tu vi của thanh niên chỉ cỡ địa giai trung giai, kêu gã so với Tập Mạc Vân là thiên giai sơ kỳ thì không thể nào. Nếu mọi người cùng xông lên thì thanh niên dám, còn đơn độc vậy chỉ khi nào nằm mơ buổi tối gã mới dám.
Tập Mạc Vân hừ lạnh một tiếng:
– Đồ hèn!
Tập Mạc Vân đứng bên cạnh, nhắm mắt lại, trong đầu chậm rãi thể nghiệm khí thế vừa rồi của Lâm Thiên.
Một người tu vi thiên giai sơ kỳ khác trầm giọng nói:
– Ta cũng thử xem!
Có thể đột phá đến thiên giai thì thiên phú thuộc hàng đỉnh. Bọn họ có niềm kiêu hãnh của mình, không cho phép họ đứng yên được. Đi lên dù bị đánh bại thì chứng minh tu vi của Lâm Thiên hơn xa bọn họ tưởng tượng, không đi lên là lòng hèn nhát, sẽ khiến bọn họ mất cơ hội trùng kích trình độ càng cao. Không có trái tim cường đại làm sao trở thành cường giả tuyệt thế?
Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:
– Ngươi chọn loại nào?
Hôm nay Lâm Thiên đặt quyết tâm đả kích đám người này, đả kích bọn họ để đánh tan cảm xúc kiêu ngạo đi, sau này càng cố gắng tu luyện đến tầng cao hơn, có lợi cho đất nước lớn mạnh. Thứ hai là tăng khí thế vô thiên duy ngã cho Lâm Thiên, cớ sao không làm?
– Ta tu tập kim cương quyền kình, lực công kích phi thường cường đại, ngươi xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-gioi/3106944/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.