🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buổi sáng hôm nay, Quách Phương không ngờ người cô đụng phải lại là Cao Viễn Thành. Nếu nói hai người là người dưng thì lại không xa lạ đến vậy. Nói là quan hệ bạn bè thì vẫn không thân thiết đến thế.



Cô và cậu ấy lớn lên ở cùng một cô nhi viện. Ấn tượng của cô về Cao Viễn Thành khi đó là lập dị, khó gần. Cậu ấy luôn lầm lũi một mình, ngay cả mẹ nuôi trong cô nhi viện cũng không thể nói chuyện cùng cậu quá năm câu.



Lần đầu tiên Quách Phương và Cao Viễn Thành tiếp xúc là thời điểm cô bị bọn trẻ cùng phòng bắt nạt. Cao Viễn Thành không biết từ đâu xuất hiện giải nguy cho cô còn đánh bọn trẻ đó một trận tơi bời.



Có một điều cô nhớ rất rõ chính là độ độc miệng của Cao Viễn Thành có thể sánh ngang với nộc độc của cá nóc. Lúc bọn trẻ kia nằm rên rỉ dưới sàn nhà, Cao Viễn Thành dáng đứng dong dỏng, ánh mắt khinh thường nói một câu: “Đều là bọn bị cha mẹ vứt bỏ như nhau tụi mày thượng đẳng cái gì?”



Sau buổi đánh nhau đó, cả đám đều bị giáo huấn một thôi một hồi còn bị phạt dọn vệ sinh. Cũng nhờ đó, cô mới biết thì ra Cao Viễn Thành không hẳn khó gần như vậy.



Kể cũng trùng hợp, suốt quãng thời gian đi học, Quách Phương và Cao Viễn Thành đều học chung một trường.



Trời tháng bảy, tiến một bước là mùa thu lùi một bước là mùa hè. Dưới chân thoang thoảng mùi bùn ẩm ướt do cơn mưa ngâu tối qua.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-giac-tan-mong-nguoi-ben-goi-da-khong-con/2716546/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tỉnh Giấc Tan Mộng Người Bên Gối Đã Không Còn
Chương 3: Bao lâu cũng phải sống
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.