29.
Tiêu Cẩn Ngôn kể cho ta nghe.
Lúc đầu, thân thể này thật sự bị ngu ngốc, nhưng hắn dần dần khôi phục ký ức.
Vì vậy, khi phát độc, mẹ con Đức phi không hề nghi ngờ đến một kẻ ngốc, mà cho rằng đó là do Tiêu Cảnh Dụ gây ra.
Để tìm thuốc giải và bảo toàn tính mạng, mẹ con Đức phi quyết định đánh cược, quyết tử một phen.
“Trân nhi, ngươi yên tâm.”
Hắn nắm lấy tay ta, lời nói đầy tình cảm.
“Đợi trẫm lên ngôi, nhất định phong ngươi làm hoàng hậu.”
“Cả đời này sống c.h.ế.t có nhau, sinh tử không rời.”
“Phì!”
Ta rút con d.a.o giấu trong tay áo, đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c hắn.
“Ai thèm cùng ngươi sống c.h.ế.t có nhau, ngươi xuống địa ngục đi!”
Tiêu Cẩn Ngôn nôn ra một ngụm máu, cúi đầu nhìn con d.a.o cắm trên ngực, ánh mắt đầy đau đớn hỏi ta: “Ngươi phải chăng đã yêu Tiêu Cảnh Dụ?”
Đúng là kẻ mê tình.
Sắp c.h.ế.t đến nơi rồi, còn nghĩ đến chuyện yêu đương.
Ta nhổ vào mặt hắn.
“Đúng vậy, hắn đẹp trai, thân hình tốt, lại còn giỏi giang, đâu như ngươi…”
Nghe xong, Tiêu Cẩn Ngôn giận đến mức mắt đỏ hoe, lật người đè lên ta, ánh mắt điên dại, bóp cổ ta.
“Trẫm chết! Ngươi cũng đừng hòng sống!”
Nhưng con d.a.o đã được bôi thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-giac-dich-nu-chi-muon-kiem-tien/3717618/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.