Cuộc chạy diễn ra. những tên phía sau liên tục bay đi, còn Ngọc Linh Thảo lại chạy dưới đất, tốc độ rất nhanh. Đôi chân liên tục lặp đi lặp lại động tác tiến tới, không hề vấp phải một thứ gì đó.
Tốc độ của Ngọc Linh Thảo rất nhanh, Nhân Chiêu Lan khuôn mặt một chút biến dạng từ cơn gió khó chịu nói: “Cô cái kia ngăn đi cơn gió phía trước coi!”
Ngọc Linh Thảo lúc này mới nhớ ra, nhanh chóng tạo nên một cái màn chắn vô hình phía trước, ngăn chặn nhiều phần cơn gió thổi vào. Ngọc Linh Thảo tạo xong, lại nhanh chóng chạy tiếp, tốc độ không hề dừng lại một chút nào, cứ thế càng ngày càng nhanh.
Nhân Chiêu Lan im ắng một lúc như thế, bắt đầu mở miệng nói: “Cô có thể đổi cách vác khác ngoài cách này hay không?”
“Không được, cánh tay trái của tôi đang bị thương, hơn nữa trong lúc chạy thế này thì việc chuyển đổi thật sự khó khăn.”
“Nhưng mà …”
Bị một người nhỏ tuổi hơn vác như thế này lại có chút xấu hổ.
Nhân Chiêu Lan nghĩ, lại không dám nói ra, Ngọc Linh Thảo quan sát đã hiểu, cũng không nói gì thêm.
Giây phút im lặng của hai người diễn ra, lại có một chút khó chịu, cả hai định nói một cái gì đó thì đột nhiên có một cái gì đó sáng bay tới.
Né một cái, cái thứ đó đột ngột va chạm xuống đất, hiện một cỗ linh lực tồn tại nơi đó.
Ngọc Linh Thảo xoay người tránh xa, cô bé quan sát một cái, hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-gia-luyen-linh-den-1000-tang/3487077/chuong-131.html