Phía cổng hội, cô nhân viên đang vẫy tay chào Ngọc Linh Thảo, cô bé cũng vẫy tay lại một cách vui vẻ sau đó nhanh chóng rời đi.
Đến khi bóng dáng Ngọc Linh Thảo biến mất, một cái kia thân ảnh đột ngột hiện ra phía sau cô nhân viên, đây chủ hội Bàng Lưu Gia cất ra một giọng nói trầm trầm: “Cô nghĩ sao, Nhu Mạnh Cung?”
“Rất tốt, cô bé kia không nói dối, nhưng mà trong những lời nói dường như đã tránh ra một vài chỗ nào đó, nhưng mà cô bé nói khá lưu loát nên tôi không thể biết được cái kia lời nói có thiếu chỗ nào hay không, giống như trực giác của tôi đã mắc đến một cái sai lầm.” Nhu Mạnh Cung đáp.
Bàng Lưu Gia nghe xong vẻ mặt lộ ra một tia hài lòng đáp: “Cũng không thể trách cô được, ngay cả lúc kia báo cáo những tên tội phạm này chi tiết đến kinh ngạc, tám chín phần cũng là lời nói chính xác người kết liễu là cô bé, cho dù là không phải thì cũng người chứng kiến sự việc tình tiết, dù là thế nào, cô bé này thật sự thông minh, làm việc này chừa ra đường lui thật sự, cũng không sợ hãi những gì sẽ xảy ra tiếp theo, tương lai chắc chắn đại sự lớn.”
Nhu Mạnh Cung nghe vậy cười nhẹ nói: “Vậy sao, thế mà tôi lại càng nắm chắc thêm một phần cô bé đã phát hiện ngài theo dõi rồi đấy.”
“Hả?! Thật sao?!” Bàng Lưu Gia vẻ mặt bất ngờ hỏi lại.
“Tôi không biết, dù sao thì cũng chỉ là trực giác cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-gia-luyen-linh-den-1000-tang/3432286/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.